When the Uniform Feels Like a Second Skin: A Quiet Reflection on Identity and Presence
Hot comment (3)

Áo đồng phục mà như da thứ hai
Cái áo xanh này không chỉ là vải — nó là một lớp da giả cho tâm hồn mình.
Tôi từng đứng trước gương 20 phút để chọn mặc hay không mặc chiếc áo cũ… vì nó nói lên điều gì đó về tôi.
Giống như khi bạn đang mặc áo đồng phục: không cần phô trương, không cần “chào thế giới”, chỉ cần lặng lẽ hiện diện — đó đã là một cuộc nổi loạn nhỏ rồi.
Chẳng ai bảo bạn phải đẹp
Ai cũng nói “hãy được nhìn thấy” — nhưng ít ai hỏi: Bạn có muốn được biết đến không?
Tôi thì: Tôi chỉ muốn được tồn tại, dù chỉ với một ánh mắt.
Thử tưởng tượng: đang ngồi trong quán cà phê ở Phú Nhuận, áo xanh sờn… mà vẫn tự tin ngẩng đầu — đúng là siêu anh hùng thầm lặng!
Khi im lặng là tiếng nói lớn nhất
Chẳng cần làm gì to tát, cứ ngồi yên và cho người khác nhìn vào… là đủ để khiến trái tim rung động rồi.
Có ai từng như vậy không? Comment đi! Đừng ngại — mình cũng từng vậy mà! 😅

Áo này không phải để đẹp
Tôi từng đứng trước gương 20 phút chỉ để chọn mặc áo gì. Không phải vì rách hay cũ — mà vì nó nói lên điều gì đó về tôi.
Khi ‘thấy’ là ‘bị lộ’
Ai cũng bảo được nhìn thấy là quyền lực. Nhưng có khi nào bị nhìn thấy lại giống như bị xé toạc cả tâm hồn?
Thật thà mới là nổi loạn
Chiếc áo xanh này chẳng hề gây chú ý. Nó không hét lên ‘nhìn tôi đi’. Nó thì thầm: Tôi đây. Và tiếng thì thầm đó mạnh hơn cả tiếng gào thét.
Bạn có từng cảm giác mình đang mặc một lớp da thứ hai? Câu hỏi cuối: Bạn muốn được thấy… hay muốn được biết? Comment đi! Đừng im lặng như cái áo ấy!

জামা যেন দ্বিতীয় চামড়া
আমি যখন দেখলাম ‘ওই’ নীল জামা—মনে হলো, ‘এটা তোমারই!‘। কিন্তু… কেন? কারণ? সবকিছুরই ‘চিহ্ন’!
�কটা “আমি”-এর #100%
প্রতিটি “হ্যালো”-এর বদলে একটা “আছি” -ইতেই ভয়ঙ্করতা!
“অদৃশ্য”-এর বিদ্রোহ
যেদিন সবাই “সবচেয়ে সুন্দর”-এর খোঁজে তখন আমি ‘গড়’-এর পথ! 😂
@ফটোগ্রাফি_গণশক্তি: you’re not sexy… you’re real. And that’s the real rebellion.
আপনি? 🙃 your turn: ‘আজকের जामा आपको कैसे महसूस कराता है?’ 😉