کیا یہ سکون تو صرف لازینس نہیں؟ میری ماں نے سکون کو قدس کہا، اور والد نے ابتداء کو مزاحمت قرار دیا۔ آج میں نے جھٹنے والی چائے پر اپنا دماغ بندھ لایا… کوئی باتھ جب تکلّف فارسٹ، نہ آئینگز، نہ الگورتھمس! صرف اُڑھتّشْ تَقْلَمْ۔
تمام لوگ انڈر سائنگ پر باتھ رکھتے ہیں… مگر میرا دماغ تو خاموشِن وَلّتِن۔
آج تمام لوگ ویدو پوسٹ کرتے ہیں… میرا تو خاموشِن وَلّتِن؟
Chỉ cần nằm yên trên chiếc gối chăn cũ kỹ… mà đã sống qua bao nhiêu like? Mình không cần video để chứng minh mình còn alive — chỉ cần một bát phở nóng và một cái bánh bao tử lúc chiều tàn. Mẹ dạy: im lặng là thiêng liêng. Cha dạy: bất động là kháng cự. Còn mình? Mình đang thở… mà không biết mình đang thở. Bạn có đang nằm đây không? Hãy like nếu bạn cũng từng ngủ với ánh nắng cuối ngày.
They say ‘post to be seen’… but I just sit here with tea steam and falling light.
My mother said silence is sacred. My father said stillness is resistance.
Turns out the algorithm doesn’t know what it’s missing — but my pillows? They’re half-asleep and dreaming.
So I ask: What did you see today? …no likes needed.
(P.S. If your feed has tears… you’re doing it wrong.)




