침묵 속 미소
인기 댓글 (3)

笑到鏡子都破了
她笑著,但不是因為開心,是因為太真實了。
誰懂啊?我明明只是想拍個素顏照,結果被自己盯得快哭出來——
這不叫「被看見」,這是「被看穿」啊!
她在鏡前演默劇
你以為她在擺姿勢?錯!她在演《我在台灣獨居第378天》。
沒化妝、沒修圖、沒P成完美人形,還敢對鏡頭笑?
這哪是自信?這是「我寧願當自己也不當別人眼中的樣子」的叛逆!
真實才是最大牌
別再說什麼『要美』『要性感』了——
你身體上的每一道痕跡,都是人生走過的腳步印。
內蒙古的風、台北的夜、媽媽忘了打電話的那個生日…… 這些都寫在你的皮膚上。
所以啊,別怕沉默。那不是空洞,是故事在呼吸。
你們也試過,在鏡子前笑到想哭嗎?留言區來聊聊~ 💬

Sorrir no Silêncio
Ah, sim… ela sorriu mesmo com o mundo em silêncio.
Foi só um segundo na estação de metrô às 6h47… mas foi o suficiente para que eu me perguntasse: será que estamos vivos ou só ‘fotografados’?
Ela não estava tentando ser ‘bonita’. Estava sendo real. E isso é tão mais perigoso que um filtro do Instagram.
O Corpo como Arquivo
Meu corpo também tem memórias: as ruas de Lisboa onde chorei por um telefonema perdido; os dias em que fingi estar bem enquanto as mãos tremiam.
Não sou uma curva perfeita — sou uma história escrita na pele.
Reclamar o Silêncio
A verdade? Nada de ‘saber se posicionar’. A verdade é: existir sem pedir licença já é revolução.
E quando você sorri mesmo sem ninguém ver… É aí que o mundo treme.
Vocês já sorriram assim? Contem aqui — e não mintam! 😏 #SorrirNoSilêncio #IdentidadeReal #CorpoComoArquivo

Cười mà khóc vì quá thật
Mình nhìn cái ảnh này là… bật cười rồi rơi nước mắt luôn!
Ai bảo ‘thật’ thì phải xấu? Mà sao mình thấy đẹp như tranh vẽ vậy?
Thế giới này cứ đòi mình phải ‘hoàn hảo’ như phim Hàn – nhưng thực ra người ta chỉ cần một chút ‘lỗi’ để thấy mình sống.
Không cần ai thấy mới tồn tại
Đúng là: không cần được like cũng vẫn đáng yêu. Có khi lặng im lại là cách phản kháng mạnh nhất. Ai cũng nói ‘mỉm cười đi’, nhưng có ai hỏi: ‘Mày có đang khóc trong lòng không?’
Bạn đã từng mỉm cười giữa nỗi đau chưa?
Chị em nào từng giả vờ khỏe mạnh trong công việc mà đêm về tay run như cọng rơm thì comment “tớ cũng vậy” đi! Cùng nhau phá vỡ cái mác “phải đẹp - phải mạnh” nhé!
Bạn nghĩ sao? Comment ngay đi – không cần hoàn hảo đâu! 😅