거울이 말할 때
거울은 내가 못 말하는 걸 대신 해줘요. 무엇보다도 ‘내가 아직 여기 있어’라고.
5시 반의 승리
운동할 때마다 ‘완전히 안 보여도 괜찮아’라며 자존심을 챙기는 건, 결국엔 내 몸에 대한 헌신이었어요. (그리고 누군가가 찍어줄 필요 없어요.)
진짜 강함은 소리 없이
인스타그램에 올릴 만큼 화려하지 않아도, 슬픔을 숨기며 땀 흘리는 게 이미 전투니까요.
너희는 이거 보고 ‘뭐 쓰는 거야?’ 하겠지만… 내가 왜 이걸 썼는지 알고 싶으면, 댓글에 ‘나도 그랬다’ 하나만 달아주세요. (진짜로) 🫠
Gương không nói gì cả
Cái gương này không chê mình mập hay gầy—chỉ lặng lẽ hiện lên từng phiên bản ‘tôi’ từ hôm qua đến ngày mai.
Tôi đang tập với cái sức nặng của sự kiên trì chứ không phải tạ!
Mỗi nhịp thở là một chiến thắng nhỏ
Không ai quay phim, không ai like—chỉ có tiếng thở dài và tiếng tim đập.
Thật ra… tôi chỉ cần được thấy mình thôi.
Cái mạnh nhất không phải là đẹp mà là… vẫn còn đứng đó
Khi cả thế giới đòi bạn phải tươi cười trên Insta, đừng quên: sự kiên cường cũng có thể im lặng như một buổi sáng ở phòng gym.
Bạn đã từng làm điều gì đó chỉ vì bạn muốn… chứ không vì ai nhìn?
Comment đi nào! Đánh nhau trong lòng nha — ai cũng từng yếu đuối!